Tha thứ là món quà cho chính mình

ANTD.VN - Thời Xuân Thu chiến quốc ở Trung Hoa có vị vua Sở Trang Vương - vị vua thứ 25 của nước Sở, ông là một trong những Sở vương có nhiều thành tựu nhất. 

Ông là người nhân hậu, bao dung, biết thương người, dưới thời của ông trị vì, trong 22 năm nước Sở trở nên hưng thịnh và yên ấm. Một lần vào dịp Tết cổ truyền, Sở Trang Vương cho bày yến tiệc thết đãi các đại thần ở trong sân vườn thượng uyển. Khi bữa yến tiệc đang diễn ra thì bỗng nhiên có bão gió lớn và tất cả các đèn nến đều bị tắt phụt.

Lợi dụng hoàn cảnh tối om và lộn xộn ấy, lại đang rượu ngà ngà say, một viên võ tướng đã kéo áo một phi tần của Sở Trang Vương và chọc ghẹo cô, người phi tần ấy tức giận đã giật đứt giải mũ của viên võ tướng và khi đèn nến đã được thắp trở lại, người phi tần liền tâu với Sở Trang Vương đề nghị tìm ngay người đã chọc ghẹo mình và xử tội.

Nhưng không ngờ là Sở Trang Vương liền vứt giải mũ xuống gầm bàn và nói với mọi người: “Hôm nay là ngày Tết, các khanh hãy vui hết mình, nhưng mà uống rượu cùng ta mà không say đến đứt giải mũ thì chưa phải là thực bụng vui đâu nghe chưa!”. Thế là các đại thần văn võ đều giật đứt hết giải mũ của mình và hò reo chúc rượu nhau, không khí rất là vui vẻ và cũng nhờ thế vị võ tướng kia không bị lộ mặt và xử tội.

Hai năm sau, nước Sở có giao tranh lớn với nước Tấn. Qua 5 trận kịch chiến, trong đội quân Sở có một võ tướng vô cùng dũng cảm, liều mình, tả xung hữu đột, không màng sống chết, luôn đi tiên phong. Quân Sở nhờ vậy mà đánh bại quân Tấn, giành thắng lợi vẻ vang. Sở Trang Vương rất vui mừng nhưng cũng lấy làm lạ về người võ tướng này, bèn cho gọi anh ta đến để hỏi ngọn ngành và ban thưởng.

Vị võ tướng đến quỳ dưới trướng của Sở Trang Vương và thưa: “Thưa bệ hạ, thần chịu nghĩa xưa, đội ơn dày của bệ hạ đã tha cho tội khi quân trong ngày Tết năm nào. Thần vô cùng tâm phục khẩu phục tấm lòng rộng lượng của bệ hạ và thần vốn có mong muốn liều chết để báo đền ân đức bệ hạ, đến nay thần mới có dịp. Thần là Tưởng Hùng, là người năm xưa trêu ghẹo người phi tần của bệ hạ trong tiệc rượu”.

Ở đời mấy ai được như Sở Trang Vương, người có lòng hào hiệp, không chút hẹp hòi, nhỏ nhen. Nếu ông không tha thứ cho võ tướng Tưởng Hùng lỗi lầm trên bàn rượu đêm hôm ấy thì hôm nay ai là người tiên phong, xông vào mũi tên hòn đạn mà chiến đấu hết mình cho ông đây? Vậy nên, người xưa đã có câu: Tha thứ không phải là ban phát ân huệ cho kẻ khác mà tha thứ chính là món quà cho chính mình. Tha thứ là dòng suối nguồn tưới mát ngọn lửa hận thù thiêu cháy tâm can. Hãy hiểu rằng: Cái gốc của tha thứ chính là tâm từ bi, thiện lương. Để có thể tha thứ cho người khác dễ dàng hơn, mỗi người hãy luôn nuôi dưỡng cho mình một tấm lòng lương thiện, nhân hậu.