Vợ trẻ cao tay "trị" chồng nghiện… "chat sex"

ANTD.VN - Tôi không bao giờ nghĩ người chồng hiền lành của mình lại nghiện thứ “bệnh hoạn” như vậy. Anh nghiện “chat sex” và bình luận ảnh khiêu dâm. Thế nhưng, tôi cũng chẳng phải vừa nên đã cho chồng một bài học nhớ đời…

Tôi quen chồng được gần 3 năm thì chúng tôi đi đến kết hôn. Nhớ ngày đầu chính thức làm vợ chồng, anh đã không ngần ngại mà xắn tay áo giúp vợ dọn dẹp nhà cửa dù hôn lễ vừa xong anh uống khá nhiều rượu nên cũng mệt. Tôi, tay quệt mồ hôi trên trán và người thì rã rời nhưng vẫn cảm thấy hạnh phúc. Nhìn anh, tôi mơ tưởng tương lai sẽ mãi màu hồng như thế.

Đúng như mẹ chồng tôi từng đi xem thầy, hai vợ chồng tôi hơi khắc khẩu, nhưng chuyện chăn gối thì khá hòa hợp. Vợ chồng trẻ nên chúng tôi quấn quýt nhau không rời. Sau kỳ nghỉ trăng mật, tình cảm càng thêm mặn nồng. Chúng tôi quyết định hoãn có con một năm để vợ chồng ổn định thêm về mặt kinh tế, mặt khác cũng có thời gian dành cho nhau nhiều hơn.

Công ty nhận thêm nhiều hợp đồng mới. Là nhân viên vốn được sếp tin tưởng nên tôi được giao khá nhiều việc, thế nên đêm về, tôi chỉ thèm được gần chồng, cảm giác có anh chia sẻ tinh thần giúp tôi thăng hoa trong công việc hơn rất nhiều.

Nói về chồng tôi, anh là một kỹ sư xây dựng nhưng công việc không phải đi xa nhiều. Anh nhận dự án và làm việc chủ yếu trên máy tính nên chuyện thức đêm hôm là bình thường. Đó cũng là nguyên nhân dẫn đến những cãi vã của vợ chồng tôi ngày một thường xuyên hơn. Thu nhập của anh và tôi đều khá nên tôi cũng không cần anh phải lao động quá sức. Mỗi ngày với cả hai đã nhiều áp lực rồi, về nhà là dành cho nhau, quan điểm của tôi là vậy. Thế nhưng, mỗi lần tranh luận anh đều gạt đi và bảo, anh muốn thu nhập cao hơn để sau còn lo cho con.

Tranh cãi không được tôi bèn leo lên giường và đi ngủ dù trong lòng ấm ức vô cùng. Có hôm, nửa đêm tỉnh dậy tôi thấy chồng vẫn hì hụi bên máy tính. Cứ nghĩ anh đang mải làm việc nên tôi cũng kệ.

Hôm đó vào cuối tuần, vợ chồng tôi như thường lệ lại về bố mẹ chồng chơi. Chả là sau hôn nhân bố mẹ chồng có cho chúng tôi ra ở riêng, tất nhiên vẫn gần ông bà để chạy đi chạy lại. Ông bà cũng biết chúng tôi còn trẻ, không thích sống khép nép, phải nhìn trước ngó sau nên để chúng tôi tự do.

Ăn tối xong, chồng tôi ngồi xem bóng đá với bố dưới phòng khách, còn tôi lên phòng ôm máy tính giải quyết nốt đống việc dang dở. Mở máy ra, tôi phát hiện nick skype của chồng vẫn mở, có lẽ do lúc tôi đang nấu cơm anh online mà vẫn chưa thoát ra. Tò mò xem công việc của chồng như thế nào mà bận thế, tôi mở nick chồng ra xem thì thấy đang chat dở với đồng nghiệp. Thế nhưng, đập vào mắt tôi là những dòng chữ mà đến nằm mơ tôi cũng không nghĩ ông chồng “cạy răng không được nửa lời” của mình lại thốt lên được.

Chồng tôi đang chat sex với một đồng nghiệp- thằng em cùng công ty. Trước màn hình là hình ảnh của những cô gái ăn mặc khêu gợi và cả hai tha hồ bình luận những từ ngữ tục tĩu. Tôi chưa hết sốc thì lại đọc đến đoạn thằng em đồng nghiệp của chồng khoe “chiến tích” cưa gái trên mạng và đưa các em lên giường. Chỉ đọc thôi cũng biết là chồng tôi thèm như nó lắm. Điên nhất là "lão" còn xin số zalo của một trong số những đứa mà thằng em kia đã “chén” qua.

Lúc đó, đầu tôi như bốc hỏa. Tính vốn nóng nên tôi chỉ muốn lao xuống băm nát mặt gã chồng lúc nào cũng ra vẻ hiền lành của mình. Nhưng nghĩ lại, giờ phải cho "lão" một bài học nhớ đời vì tôi biết "lão" cũng chưa làm gì quá đáng ngoài ba dòng chát chít này. Tôi di chuột, lưu toàn bộ đoạn chat vào một file word, sau đó thoát tài khoản skype của chồng ra như chưa hề biết chuyện gì rồi mở email cá nhân gửi một bản cho chị chồng, một bản cho bố chồng và một bản cho chồng rồi lên giường đi ngủ. Cả đêm đó tôi trằn trọc không yên.

Nếu không cao tay trị bệnh nghiện "chat sex" của chồng, giờ liệu tôi có được hạnh phúc trọn vẹn? (Ảnh: Internet)

Sáng hôm sau tôi dậy muộn hơn thường lệ. Mẹ chồng bảo tôi ra ăn sáng nhưng tôi trả lời hững hờ: “Con không ăn, con ra ngoài có tí việc”. Tôi cũng chỉ đi bộ sang nhà bà cô chồng ngay gần đó và ngồi lỳ đến tận trưa không về. Chồng tôi có lẽ đã đọc được email tôi gửi nên gọi tôi liên hồi. Hai máy điện thoại của tôi nóng ran nhưng tôi không bắt máy. Trời thì mưa bay bay khiến lòng tôi càng thêm não nề, nước mắt tôi cứ chảy dài.

Chồng tôi nhắn tin: “Em đang ở đâu thế? Về đi, anh muốn nói chuyện với em”. Tôi vẫn mặc kệ. Đến quá trưa tôi về nhà, không nói gì và ăn cơm bình thường. Mẹ chồng tôi vẫn quen mỗi lần vợ chồng tôi về là nấu cơm cho chúng tôi ăn. Bà thích thế, thích được chăm các con nên tôi cũng để bà làm.

Sau bữa ăn, tôi nhẹ nhàng mời bố mẹ chồng ra nói chuyện. Tôi mở lời trước.

- Hôm nay con muốn nói chuyện với bố mẹ có mặt chồng con ở đây.

- Có chuyện gì mà nghiêm trọng thế? Bố chồng tôi hỏi. Lúc này, chồng tôi cúi gằm mặt, còn tôi thì cảm thấy đau đớn đến tột độ. Tôi chậm rãi nói tiếp:

- Hôm qua con vô tình đọc được đoạn nói chuyện của chồng con và đồng nghiệp trên mạng. Con rất sốc khi phát hiện hai người nói chuyện khá tục tĩu, mang ảnh khiêu dâm ra bình luận. Chồng con còn xin số điện thoại của mấy cô gái (cái này tôi nói quá lên chứ xin có một) mà thằng cu kia đã quan hệ. Con thấy thực sự thất vọng. Nếu là con, con sẽ khuyên can đồng nghiệp, nhưng anh Trung thì không. Anh ấy còn cổ vũ nó và xin số điện thoại, hành động không thể chấp nhận được.

Thấy bố mẹ tôi trợn mắt, chắc cũng sốc không kém tôi đêm trước nên tôi nói tiếp.

-  Con không ghen đâu bố mẹ ạ! Con là đứa có ăn có học, được bố mẹ cưới về tử tế, con lại đi ghen với loại đầu đường xó chợ à? Loại đàn bà con gái mà chỉ rủ rê qua mạng đã lên giường được ngay thì chỉ có là gái làm tiền thôi bố mẹ ạ! Con chỉ muốn anh Trung suy nghĩ kỹ về hành động của mình, bởi con không muốn chồng con quan hệ với loại con gái như thế rồi mang bệnh cho bản thân và sau là cho vợ con. Còn con biết, anh ấy chưa làm gì có lỗi với con chứ nếu không con chỉ có nước nhảy từ lầu ba xuống mà chết thôi.

Nói xong, tôi bỏ lên phòng, mặc cho chồng tôi chịu trận nghe bố mẹ sỉ vả, chửi bới. Ngày hôm sau, tôi lại nhắn cho chị chồng: “Bác đã nhận được email của em chưa?”. Chị chồng tôi vào động viên tôi đủ đường. Tôi chỉ đáp: “Bác cũng là phụ nữ, đi lấy chồng chỉ mong có chỗ dựa cho tử tế nên em hy vọng bác hiểu việc này. Còn em, nếu anh Trung không hối cải, em sẽ từ bỏ, dù gì bây giờ cũng chưa ràng buộc gì”.

Chị chồng tôi à ừ vài câu nhưng tôi biết sau đấy chị ý sẽ gọi cho chồng tôi và giáo huấn các kiểu. Dù gì thì chị ý cũng làm dâu nên có phần hiểu và thông cảm cho tôi.

Phần về tôi, sau chuyện họp gia đình đột xuất thì tôi ngủ riêng, không nói không rằng với chồng. Chồng tôi cũng không thức khuya nữa, cứ thấy tôi lên giường là cũng tắt máy tính. Đúng lúc chiến tranh lạnh diễn ra, tôi phát hiện mình có bầu. Tôi nhắn cho cả nhà và cả chồng tôi, kèm lời “đe dọa”: “Anh nghe cho rõ, tôi sẽ nhảy từ lầu ba đấy nhé! Bây giờ không chỉ có tôi mà cả con nữa nghe chưa?”.

Tối hôm đó trở về, bố mẹ chồng, chị chồng tôi kéo nhau sang nhà tôi “dằn mặt” con trai lần nữa, tiếp tục bài giáo huấn triệt để. Trước mặt cả gia đình, chồng tôi xin lỗi và hứa không bao giờ lặp lại sai lầm đó. Bản thân tôi cũng không bao giờ nhắc lại. Một lần là quá đủ để trở thành bài học cho anh rồi.

Giờ thì con trai đã vào lớp 1 và chúng tôi lại chuẩn bị đón tiểu công chúa chào đời trong tháng 11 tới. Câu chuyện năm nào đã rơi vào dĩ vãng và tôi biết, chồng tôi đã sửa sai thực sự để gia đình hạnh phúc như hôm nay.