Hai người đàn bà giết chồng và chuyên án “con cua cái” (2)

ANTĐ - Cái giếng thứ tư được đào hơn 4m. Nước hút lên đã có mùi hôi và váng mỡ. Đầu tiên là bộ xương của con chó khoảng 10kg, xuống thêm 4m nữa thì gặp bộ xương anh T. đầu chúc xuống dưới

BÍ MẬT DƯỚI GIẾNG HOANG

Tháng 4, Tây Nguyên bận rộn trước những cơn mưa đầu mùa. Trong lúc công việc bù đầu như vậy, Ban chỉ huy Đội sản xuất số 10 - Công ty cà phê Việt Đức lại nhận được đơn yêu cầu giúp đỡ của một nữ công nhân tên Phi. Phi cho biết chồng chị là anh T. mất tích đã 15 ngày nay. Khi đi T. mang theo 11,5 lượng vàng, 1 triệu đồng tiền mặt nói rằng xuống TPHCM chữa bệnh.

Nhưng tin sau đây còn làm các trinh sát CA tỉnh Đắk Lắk phải động não hơn: tại xã Ea Kao, TP. Buôn Ma Thuột, cách nhà anh T. hơn 10km, có bà M. làm nghề bói toán. Trên bàn thờ nhà bà M. có rất nhiều bát nhang, trong đó có một bát được dán mảnh giấy ghi “anh T.” - tên người đang bị coi là mất tích (?!). Cuộc đấu trí của các trinh sát, điều tra viên dày dạn kinh nghiệm với tên tội phạm độc ác, ranh ma được bắt đầu từ đó và chỉ kết thúc sau hơn nửa năm vất vả, gian truân.


NGƯỜI VỢ GIỎI GIANG

Phi SN 1958, quê quán Đông Hà - Đông Hưng - Thái Bình, vốn là giáo viên của một trường mẫu giáo. Nếu anh T. chồng chị là người ốm yếu, hay đau bệnh thì Phi là một phụ nữ mạnh mẽ. Ngoài công việc đồng áng, chị còn là tài xế máy cày kéo rơ-moóc. Khi chị mặc đồ bảo hộ lao động đầy bụi bặm, dầu nhớt, mang găng tay, đeo kiếng đen, đi giày ống trông y chang một thợ máy chính hiệu. Đàn ông lại càng lắc đầu lè lưỡi khi thấy chị cặp nách hai bao phân hoặc cà phê cả trăm ký chạy phăm phăm. Đặc biệt là lúc cao hứng, chị lái cả một chiếc máy cày dềnh dàng chở 4 - 5 tấn hàng bằng... chân(!). Chị ngồi ngửa ra ghế, dùng hai chân kẹp vô-lăng lái tỉnh queo. Phi còn là một phụ nữ có học vấn, chị thích những bản nhạc nhẹ như: Chiều Mátxcơva, Triệu đóa hoa hồng... Chị vừa lái máy cày vừa hát bằng tiếng Nga.

Ban chuyên án họp tìm cách đấu tranh với thủ phạm giết chồng

Khi tranh luận, lời lẽ của chị sắc sảo, chặt chẽ. Phi còn là người xốc vác, lanh lợi, làm việc rất hiệu quả. Tuy có 4 con nhỏ và chồng ốm yếu nhưng nhờ sự giỏi giang của Phi, kinh tế gia đình họ rất khá: vườn cà phê hơn 1 hécta xanh tốt, nhà xây khang trang, máy cày, máy bơm, xe máy và một lô đất mới tậu ở khu đô thị... Sau khi anh chồng mất tích, Phi một mình đứng ra cất lại nhà. Nhà mới lại có thêm bát nhang trên bàn thờ...

Trong lúc làm việc với các điều tra viên, Phi trình bày rất hợp lý việc chị ta khuyên chồng đi TPHCM chữa bệnh bao tử, việc gói ghém tiền, vàng và đưa chồng ra bến xe tốc hành... Chị ta còn khóc rưng rức, trách móc chồng phản bội vợ con đi tìm duyên mới! Có điều sau mỗi lần làm việc với CA như vậy, Phi thường ghé về cái am của bà M.  thắp cho bát nhang ghi tên “T.”. Có một lần chị ta đã hoảng hốt và òa khóc khi cái bát nhang đó tự dưng biến mất. Hôm sau chị ta về nhà làm thịt một con chó mực cúng rồi dán các loại bùa phép xanh đỏ khắp cửa lớn, cửa nhỏ...

Bà M. - chủ cái am mà Phi hay lui tới - cho biết, “cơ sở” thờ cúng của bà có cả trăm người gởi bát nhang, có thể để cúng người đã chết hoặc cầu may mắn cho người đang sống. Điều này cho thấy nếu các trinh sát có bắt quả tang Phi đến đây thắp nhang cho chồng, chắc chắn người đàn bà khôn ngoan này sẽ giải thích: “Tôi cầu xin trời Phật cho chồng tôi mau trở về với vợ con”. Bát nhang có tên “T.” chưa phải là cái nút duy nhất có thể mở được bí ẩn về người đàn ông bị mất tích này.

Cùng lúc đó CA tỉnh Thái Bình theo đề nghị của CA tỉnh Đắk Lắk đã báo lại: “Qua xác minh, anh T. không trở về Thái Bình để dưỡng bệnh...”. Một nhân chứng quan trọng là cô Oanh, ở chung nhà và gọi anh T. bằng bác, cũng nói rằng: “Bác T. đi chữa bệnh...” nhưng lời khai của cô có hai điểm cần xoáy: cô không thấy bác T. có quá trình chuẩn bị trước khi đi như dò lại công việc nhà, sắp xếp đồ dùng cá nhân. Điều lạ là bác trai đi hôm trước, hôm sau đã thấy bác gái (Phi) khóc lóc và thắp nhang khấn vái mỗi đêm (?!). Điều đó cho thấy ngay từ đầu bác gái đã biết bác trai gặp chuyện chẳng lành (?)...

Trong lúc các trinh sát, điều tra viên đang ráo riết sàng lọc các thông tin thì một thực tế mới diễn ra: chồng “mất tích” chưa đầy nửa năm nhưng Phi liên tục có bạn trai mới. Chị ta đưa 6, 7 người đàn ông lạ về nhà đùa giỡn, âu yếm giữa ban ngày hoặc qua đêm với nhau trước mắt các con và cô cháu gái đã 18 tuổi. Ông đẹp trai nhất trong số đó còn được Phi cưng như trứng mỏng, cho cả bao phân urê, một cuộn giấy dầu và gần 4 triệu đồng. Ông khác được Phi gọi là “á khôi” thì suốt ngày nhõng nhẽo, lúc đòi được may quần áo mới, lúc ỉ ôi: “Phi sắm cho anh cái xe máy...”.

Điều đó càng làm tăng nghi vấn Phi đã ám hại người chồng ốm yếu để được tự do yêu đương với những người tình. Nhưng trước hết phải tìm cho được dấu tích anh T. (đã hơn 6 tháng, nếu anh bị hại chết vùi lấp đâu đó thì xác chắc chắn đã phân hủy).


KẺ ÁC LỘ DIỆN

Nhà anh T. được cất trên vườn cà phê rộng 10.000m2 thuộc Đội 10 - Công ty cà phê Việt Đức, huyện Krông Ana, Đắk Lắk. Vườn chạy dài theo hướng bắc - nam. Phía bắc thoải dần giáp hồ Ea Chu Cáp, phía nam giáp con đường về trụ sở Đội 10. Trong vườn có nhiều giếng nước để tưới cà phê, mỗi giếng sâu từ 20 - 30m. Sau khi vùng này có điện lưới quốc gia, hệ thống tưới tiêu bằng hồ thủy lợi đã thay dần nước giếng. Các giếng trong vườn vì thế đã bị lấp dần.

Theo đánh giá của Ban chuyên án, nếu thật sự có ra tay giết chồng, Phi không thể đưa xác anh T. đi xa được, thị sẽ chọn một trong các giếng hoang quanh vườn để phi tang. Nhiệm vụ của cơ quan điều tra là phải khai quật các giếng để tìm dấu vết tội ác. Công việc được người dân địa phương rất ủng hộ, tuy vậy cũng không kém phần gian nan. Phải mất đến mấy ngày vừa đào vừa chạy máy hút nước mới giải quyết được một cái giếng, hai tuần lễ trôi qua chỉ đào được ba giếng. Ai nấy đều lấm lem, mỏi mệt. Trong lúc đó, Phi vẫn diện quần áo đẹp đi ra đi vào, hát líu lo như chim. Thỉnh thoảng chị ta còn ra vườn xem công an đào bới rồi vui vẻ khuyên: “Các bác có vất vả cũng vô ích thôi”.

Đào đến cái giếng thứ tư, nằm giáp hồ nước, tới chiều thì chợt có tiếng la toáng lên: “A... đây rồi!”. Phi từ trong nhà nhìn ra bãi đào qua các khe hở, mặt thị tái dần. Sau đó thị ra lấy xe máy phóng lên CA tỉnh Đắk Lắk xin gặp lãnh đạo Phòng CSĐT. Đến chiều, thị trở về trên xe U-oát có nhiều xe khác hộ tống. Lúc đó, cái giếng thứ tư đã được đào hơn 4m. Nước hút lên đã có mùi hôi và váng mỡ. Đầu tiên là bộ xương của con chó khoảng 10kg, xuống thêm 4m nữa thì gặp bộ xương anh T. đầu chúc xuống dưới, cạnh đó là mền, gối, quần áo được chôn theo cùng một con dao lưỡi rộng 6,5cm, dài 41cm còn khá nguyên vẹn. Đứng trên bờ giếng, Phi khuỵu xuống...

VÌ SAO PHI GIẾT CHỒNG?

Phi đã tốt nghiệp THPT từ năm 1976 và theo học ngành Sư phạm. Sau khi lập gia đình với anh T. đầu năm 1985 Phi theo chồng từ Thái Bình vào làm việc cho Nông trường cà phê Ea Tiêu (nay là Công ty cà phê Việt Đức, Đắk Lắk), kinh tế gia đình thuộc loại khá giả nhưng Phi vốn tính lẳng lơ, không thể nào chịu được anh chồng ốm đau rề rề và quản lý vợ khá chặt. Sau những lần vợ chồng cãi nhau, Phi manh nha ý định “tiễn chồng về nơi chín suối”...

9 giờ đêm 6-3-1997, Phi lấy 6 viên thuốc ngủ pha vào ly sữa đưa cho anh T. uống với mục đích dùng thuốc ngủ để giết chồng. Phi cho anh T. uống hết ly sữa rồi lên giường nằm ngủ trước. Một lúc sau anh T. cũng đi ngủ. Khoảng 2 giờ sáng hôm sau, Phi tỉnh giấc. Thấy anh T. vẫn bình thường, Phi nằm im chờ đến khoảng 4 giờ sáng, dùng tay kiểm tra thấy người anh T. vẫn còn nóng nhưng chân tay đã bị lạnh, Phi liền lấy con dao ra tay... Thấy anh T. đã chết, Phi cắp nách tử thi ra chiếc giếng bỏ hoang trong vườn cà phê hất xuống (sâu khoảng 8m), dùng cỏ và lá cà phê lấp lại. 15 ngày sau, thị báo cho chỉ huy Đội sản xuất số 10 rằng chồng thị vào TPHCM chữa bệnh không thấy về.

Do làm chuyện ác nên cái tâm của thị luôn lo lắng, dằn vặt. Phi phải đến am bà M. đặt bát nhang thờ cúng. Khi các trinh sát thử thái độ của Phi bằng cách lấy bát nhang đi, Phi thật sự hoảng loạn vì tin rằng anh T. trách thị ở ác nên không cho thờ cúng, vì vậy thị về bỏ tiền xây lại nhà, đặt bùa ở các cửa và thịt con chó mực cúng sau đó chôn trên miệng giếng đã chôn anh T.

Theo thị thì làm như thế linh hồn của anh T. sẽ không đi ra khỏi giếng để quấy phá thị. Đến lúc cơ quan điều tra đến dò tìm xác anh T. trong vườn nhà, thị tin rằng họ sẽ không đủ kiên nhẫn để đào hàng loạt giếng, mỗi giếng sâu hàng chục thước. Đến lúc thấy họ đầy quyết tâm và đã đào trúng nơi cần đào, thị hoảng sợ chạy thẳng đến CA tỉnh tự thú để mong được hưởng khoan hồng, đó là ngày 18-9-1997 (hơn 6 tháng kể từ ngày anh T. bị giết).

Với hành vi phạm tội đặc biệt nghiêm trọng như vậy, Phi đã bị tòa sơ thẩm tuyên án tử hình. Nhưng sau đó xét thị còn 4 con nhỏ dại, tỏ ra đau khổ ân hận sau khi thành khẩn nhận tội, tại phiên xét xử phúc thẩm, Phi đã được giảm án còn chung thân.

Đối với các CBCS thuộc Phòng CSĐT Công an tỉnh Đắk Lắk,  đây là một vụ án khó quên vì những diễn biến khá đặc biệt của nó cũng như 180 ngày đêm ròng rã đấu trí với người đàn bà gian manh. Sự kiên nhẫn và cương quyết bắt kẻ ác tâm phải trả giá đã giúp các anh vượt qua mọi khó khăn trong vụ án để đi đến đích cuối cùng.