Cám ơn những người truyền cảm hứng vĩ đại!

ANTĐ - Tình cờ dự lễ kỷ niệm Ngày nhà giáo Việt Nam tại trường THCS Nguyễn Trường Tộ, (Q.Đống Đa, Hà Nội) tôi thấy sống mũi cay cay khi có một học trò cũ về thăm các thầy cô đã chân thành tâm sự: “Con không thể quên những giọt nước mắt vui mừng của thầy cô khi nghe tin chúng con đỗ cao trong kỳ thi học sinh giỏi. Là do các thầy cô đã truyền cảm hứng học tập cho chúng con, những người truyền cảm hứng vĩ đại.”
Quả đúng vậy, nếu chỉ đơn giản là dạy học trò những kiến thức trong sách vở, thì đó chỉ là những người thầy bình thường, nhưng với tôi, hay bất cứ thế hệ học sinh nào, luôn trong lòng có ít nhất một người thày truyền cảm hứng học tập và vươn lên trong cuộc sống, đó là những người thầy vĩ đại.
Cám ơn những người truyền cảm hứng vĩ đại! ảnh 1
Các học trò cũ tặng thầy Hiệu trưởng Nguyễn Thắng bó hoa tri ân
những người truyền cảm hứng cho các em trong những năm học cấp 2…

Còn nhớ năm tôi học lớp 6, khi cô giáo ra đề văn, hãy nói về cảm nghĩ của em về người mẹ, tôi đã thực sự tự tin khi làm bài. Một bài văn dài, lưu loát, chữ viết bay bướm như nhiều bài văn khác của tôi với những điểm 8 cao nhất lớp. Khi trả bài, như thường lệ, cô giữ lại một bài văn mẫu, điểm cao nhất lớp để đọc cho cả lớp nghe, và tôi tin chắc đó là bài văn của mình. Nhưng khi cô giáo bắt đầu đọc những dòng đầu tiên, tôi chợt nhận ra, đó là bài của bạn Ngọc Sâm, ngồi gần tôi, nhà cùng trong khu tập thể, thoáng ngạc nhiên vì đã bao giờ Sâm vượt tôi môn văn đâu? Cô giáo đọc những lời văn giản dị, chân thành, bạn Sâm kể về mẹ bạn, như bao người khác như khi mẹ bạn cho bạn đi chơi công viên Lê-nin, gội đầu cho bạn khi trời trở gió… Có điều, đó chỉ là những chi tiết tưởng tượng, khi cuối bài là lời tâm sự vì mẹ bạn đã mất từ khi bạn còn rất nhỏ, khi bạn chưa kịp nhớ đến điều gì… Cả lớp lặng đi, và tôi còn nhớ mắt cô giáo và bao bạn cùng lớp đỏ hoe. Và cô giáo văn đã truyền cho chúng tôi tình yêu thương, chân thành và cảm xúc thật khi đưa vào một bài văn trên lớp. Kỷ niệm đó làm tôi nhớ mãi không bao giờ quên.
Cám ơn những người truyền cảm hứng vĩ đại! ảnh 2
Hoạt động mừng Ngày nhà giáo Việt Nam tại trường THCS Nguyễn Trường Tộ

Khi tôi nhớ lại kỷ niệm xưa, thì cô học trò Trà My, một học sinh cũ về thăm trường có nhắn nhủ các em học trò khóa dưới: “Chị biết có những lúc các em chán nản, thất vọng trong học tập, nhưng các em hãy nhớ, đó là những điều bình thường, và sau này, chúng ta sẽ hiểu, đó là những kỷ niệm không thể quên trong đời học sinh. Đằng sau các em, luôn có những thầy cô chia sẻ và truyền lửa cho các em, như chị đã từng được như thế. Em không thể quên khi vào phòng thi thầy giáo viết vào sau tấm ảnh hai chữ “cố lên” và giơ lên cho chúng em nhìn thấy, chúng em đã quên đi nỗi lo lắng để làm bài thi thật tốt…” Những lời tâm sự giản dị, chân thành của các em học trò khi về thăm lại trường xưa thực sự làm bao phụ huynh cũng như các thầy cô và học sinh xúc động. 

Tôi nhớ lần vào thi vào đại học, thầy giáo dặn tôi, con cứ làm bài thi hết sức vì thầy tin là con làm được. Và bao năm, tôi vẫn mang trong lòng niềm tin ấy của thầy, và mỗi khi vấp ngã, gặp sóng gió trong cuộc đời lại đứng lên vì trong tôi luôn có niềm tin mà các thầy cô đã truyền cho từ thủa học trò. Cám ơn các thầy cô, những người truyền cảm hứng vĩ đại cho các thế hệ học trò!