Chiến tranh đã qua đi, những “vết chân tròn trên cát” tưởng như tàn phế đó lại đang vươn lên bằng những nghị lực phi thường, nhiều người anh thương binh đã thành đạt trong nhiều lĩnh vực phát triển kinh tế, trồng trọt, chăn nuôi. Trong chuyến thăm và tặng quà ở nơi đang điều dưỡng những thương binh nặng tại Thuận Thành, tôi đã ghi lại những khoảnh khắc của vết chân tròn trên chiếc xe lăn để thay cho lời tri ân những người mà đã bị chiến tranh lấy đi một phần trên cơ thể vì độc lập tự do của Tổ quốc.
.jpg)
Cuộc sống của các anh giờ đây cũng đã bớt khó khăn, và những lạc quan đã chứa chất đầy trong thường nhật
.jpg)
Thương binh nặng Mai Thị Hương
.jpg)
Nhịp sống ngày thường ở nơi điều dưỡng thương binh nặng Thuận Thành, Bắc Ninh
.jpg)
Giờ đây, vết thương đã lành, cuộc sống đã ổn định và điều quý nhất là con cháu đã đầy nhà
.jpg)
Trong gian phòng của một thương binh ở trung tâm điều dưỡng thương binh ở Thuận Thành, treo nhiều những tấm ảnh cưới xây dựng hạnh phúc của những đứa con trưởng thành
.jpg)
Những món quà nhỏ của những chiến sĩ công an Thủ đô làm báo gửi tặng
.jpg)
Và những ngày gần kề "ngày tri ân" 27-7 là Trung tâm lại trở thành ngày hội gặp mặt đồng đội, anh em.
.jpg)
.jpg)
Giây phút thảnh thơi của những người lính một thời
.jpg)
.jpg)
Một khoảnh khắc ở hành lang khi hai người bạn trò chuyện
.jpg)
.jpg)
Những món quà tinh thần gửi tặng, đó là những tri ân về đồng đội của mình