Linh mục Nguyễn Văn Khải muốn điều gì?

(ANTĐ) - Ngày 23-4-2009, mượn danh giáo xứ Thái Hà, linh mục Phêrô Nguyễn Văn Khải - người được gọi là phát ngôn viên giáo xứ Thái Hà - đã phát đi trên trang web Chuacuuthe cái gọi là “Thông cáo của giáo xứ Thái Hà” với nội dung kích động, xuyên tạc sự thật. Đằng sau cái thông cáo ấy, người bình thường nhất cũng có thể nhận ra Linh mục Nguyễn Văn Khải muốn điều gì.

Đằng sau cái gọi là “Thông cáo của giáo xứ Thái Hà”:

Linh mục Nguyễn Văn Khải muốn điều gì?

(ANTĐ) - Ngày 23-4-2009, mượn danh giáo xứ Thái Hà, linh mục Phêrô Nguyễn Văn Khải - người được gọi là phát ngôn viên giáo xứ Thái Hà - đã phát đi trên trang web Chuacuuthe cái gọi là “Thông cáo của giáo xứ Thái Hà” với nội dung kích động, xuyên tạc sự thật. Đằng sau cái thông cáo ấy, người bình thường nhất cũng có thể nhận ra Linh mục Nguyễn Văn Khải muốn điều gì.

Nguyễn Văn Khải đưa ra một “Lời kêu gọi” đi ngược lại những gì mà một người tu hành chân chính cần làm

Nguyễn Văn Khải đưa ra một “Lời kêu gọi” đi ngược lại những gì mà một người tu hành chân chính cần làm

Mở đầu bản thông cáo là một câu sặc mùi kích động: “Trước hiện tượng bất công tràn lan trên đất nước, trước sự kiện môi trường sống của đồng bào, đặc biệt của anh chị em dân tộc thiểu số ở Tây Nguyên, đang có nguy cơ bị hủy hoại do chủ trương khai thác bauxite tại đây, trước sự kiện đất đai của nhiều nơi, trong đó có giáo xứ Thái Hà đang bị ngang nhiên lấn chiếm…”, rõ ràng đây là một “mũi tên nhằm nhiều đích” của linh mục Nguyễn Văn Khải.

Khi đưa ra luận điệu “Trước hiện tượng bất công tràn lan trên đất nước”, Nguyễn Văn Khải đã cố tình khái quát hóa một số việc riêng rẽ, nhằm tấn công trực diện vào bản chất tốt đẹp của xã hội Việt Nam - một xã hội mà ở đó, phương châm và hành động “xây dựng xã hội công bằng, dân chủ và văn minh” đang mỗi ngày một trở thành hiện thực. Người dân Việt Nam, trong đó có cả triệu người theo các tôn giáo đang được hưởng một cuộc sống tự do, dân chủ - cuộc sống mà ở nhiều nước trên thế giới người dân lành đang mơ ước.

Kích động đồng bào dân tộc thiểu số ở Tây Nguyên trước chủ trương khai thác bauxite tại đây, rõ ràng Nguyễn Văn Khải đã vượt quá giới hạn của một người tu hành, can thiệp vào chính trị, đi ngược lại lợi ích của đất nước. Ai cũng biết, việc khai thác quặng bauxite là một vấn đề lớn, dự án đã được đưa ra bàn trong các hội thảo khoa học, đã được trình trước Quốc hội để các đại biểu Quốc hội - những người đại diện cho mọi tầng lớp nhân dân đóng góp ý kiến, Đảng và Nhà nước đã lắng nghe mọi ý kiến, phân tích trên cơ sở khoa học và đời sống dân sinh để có một quyết định đúng đắn, vì sự giàu mạnh và phát triển bền vững của đất nước.

Nguyễn Văn Khải dùng loa pin của mình kích động giáo dân ở giáo xứ Thái Hà.

Nguyễn Văn Khải dùng loa pin của mình kích động giáo dân ở giáo xứ Thái Hà.

Lập lờ trong việc đưa ra chuyện tranh chấp đất đai, trong đó nhắc lại việc giáo xứ Thái Hà, linh mục Nguyễn Văn Khải đã cố tình “xới” lại một chuyện cũ - mà chuyện đó đã êm thấm. Hàng nghìn người dân, trong đó có những giáo dân của giáo xứ Thái Hà đang hàng ngày được hưởng lợi, hít thở không khí trong lành, vui chơi, thể dục… nơi vườn hoa 1-6 tuyệt đẹp.

Vậy là chỉ trong mấy câu mở đầu của bản thông cáo, linh mục Nguyễn Văn Khải đã lộ rõ ý đồ kích động giáo dân, chia rẽ khối đại đoàn kết dân tộc, can thiệp thô bạo vào những quyết sách của Đảng và Nhà nước.

“Tim đen” của Nguyễn Văn Khải đã lộ rõ!

Sau khi đưa ra một thứ kiến thức hổ lốn được chắp vá trong những mệnh đề “ý thức rằng…”, linh mục Nguyễn Văn Khải đã không ngần ngại khi tuyên bố: “Giáo xứ Thái Hà sẽ tổ chức một buổi cầu nguyện”, mà nếu đưa hết nội dung ấy ra đây sẽ không khỏi khiến nhiều người dân bình thường phẫn nộ. Cầu nguyện gì mà: “Cho bất công sớm chấm dứt, sự thật được tôn trọng, công lý và hòa bình được sớm hiển trị trên quê hương Việt Nam”? Cầu nguyện gì mà: “Cho các nhà lãnh đạo quốc gia sáng suốt… quyết định ngưng dự án khai thác…”. Cầu nguyện gì mà “Cho công lý và sự thật được thực thi ở giáo xứ Thái Hà” v.v và v.v. Nói gọn lại, người ta chỉ thấy trong nội dung buổi “cầu nguyện” được Nguyễn Văn Khải đưa ra như một “Lời kêu gọi” đi ngược lại những gì mà một người tu hành chân chính cần làm.

Linh mục Nguyễn Văn Khải đang sống, đang ăn, đang uống trên đất Thủ đô ngàn năm tuổi, đang chứng kiến một đất nước Việt Nam hòa bình, ổn định và phát triển, hà cớ gì phải đưa ra “Lời kêu gọi” trong buổi “cầu nguyện” cho “công lý và hòa bình được sớm hiển trị trên quê hương Việt Nam”? Chẳng lẽ có một thứ “công lý” dành riêng cho linh mục Nguyễn Văn Khải, để ông muốn nói ngược nói xuôi, đổi trắng thay đen theo ý mình? Và cũng chẳng lẽ có một thứ “hòa bình” dành riêng cho linh mục Nguyễn Văn Khải và một vài cộng sự của ông? Một thứ “hòa bình” để tự tung tự tác, phách lối rao giảng trái với giáo lý của Đức Chúa lòng lành.

Những điều chúng tôi vừa nói ở trên là lương tri tử tế, chúng tôi phân tích để ông thấy ông đã “quá đà” trong việc thực hiện chức phận của người tu hành, ông hãy tỉnh táo để suy nghĩ trước khi bị quỷ Sa-tăng cám dỗ.

Trọng Nghĩa