- Truy xét đối tượng cướp giật điện thoại tại ngã tư Quán Sứ - Hàng Bông
- Nam thanh niên cướp giật điện thoại của bé trai
- Cướp giật điện thoại của người phụ nữ điều khiển xe máy chở cháu nhỏ
Tòa án nhân dân thành phố Hà Nội vừa đưa ra xét xử phúc thẩm Trần Văn Trường (sinh năm 1988, ở xã Giao Lạc, huyện Giao Thủy, tỉnh Nam Định (cũ), nay là xã Giao Hòa, tỉnh Ninh Bình) về tội “Cướp giật tài sản”.
Với vai trò đồng phạm, Lê Kim Toán (sinh năm 1976, trú tại xã Giao Thanh, huyện Giao Thủy, tỉnh Nam Định (cũ) nay là xã Giao Minh, tỉnh Ninh Bình) bị đưa ra xem xét về tội danh trên.
![]() |
Trần Văn Trường và đồng phạm tại phiên tòa phúc thẩm |
Phiên tòa được mở do có kháng cáo xin giảm nhẹ hình phạt và xin được hưởng án treo của các bị báo. Ở chiều ngược lại, chị Đào Thị N (sinh năm 1983, trú xã Bất Bạt, Hà Nội) kháng cáo đề nghị tăng hình phạt và đề nghị được bồi thường 30 triệu đồng đối với bị cáo Trường.
Diễn biến phiên tòa phúc thẩm cho thấy, khoảng 18h ngày 28-9-2024, Trần Văn Trường, Lê Kim Toán và một người bạn của hai bị cáo ngồi uống bia với nhau tại quận Hà Đông (cũ), Hà Nội. Đến khoảng 21h30 cùng ngày, cả ba đi về.
Trường điều khiển xe máy chở Toán đi về khu trọ của mình, còn người bạn kia một mình về chỗ trọ của anh ta. Trên đường về, Trường nói với Toán cùng nhau đi hát karaoke.
Khoảng 21h45 cùng ngày, khi đi đến đầu cầu chui Song Phương, Trường thấy anh Lê Văn Dũng (sinh năm 2006) điều khiển xe máy chở mẹ là chị Đào Thị N tới gầm chui này thì dừng lại. Chị N xuống xe máy để con trai đi về.
Lúc này, một tay chị N xách vali, tay kia cầm chiếc điện thoại iPhone 14 và đi bộ lên mặt đê chờ đón ô tô khách đi Sơn La. Thấy vậy, Trường nói với Toán có muốn đổi điện thoại mới không?
Hiểu ý Trường muốn chiếm đoạt chiếc điện thoại của chị N, Toán tỏ vẻ đồng ý. Trường điều khiển xe máy quay ngược lại xuống gầm chui Song Phương, đoạn chị N vừa xách hành lý đi lên mặt đê.
Tại đây, Trường dừng xe rồi đi bộ lên mặt đê tiếp cận người phụ nữ chờ cơ hội cướp giật tài sản. Toán đứng dưới gầm cầu cảnh giới và chờ sẵn để tẩu thoát.
Thấy chị N vẫn cầm chiếc điện thoại trong tay, Trường áp sát mục tiêu và lấy điện thoại của mình ra vờ gọi điện cho nhà xe hỏi xe đến chưa? Thấy chị N không chú ý, Trường đã cướp giật chiếc điện thoại của chị N rồi bỏ chạy.
Trên đường bỏ chạy từ mặt đê xuống gầm cầu chui Song Phương, Trường bị tuột mất chiếc dép nhưng không dám dừng lại nhặt. Gặp Toán chờ sẵn ở dưới, Trường thúc giục đồng bọn rú ga phóng đi.
Toán điều khiển xe máy chở Trường về phòng trọ ngủ. Dọc đường, Trường tắt nguồn chiếc điện vừa cướp giật được và tháo sim vứt đi. Trường hẹn Toán hôm sau đến phòng trọ để xử lý “chiến lợi phẩm”.
Chiều 29-8-2024, Trường liên hệ với một cửa hàng sửa chữa điện thoại ở quận Cầu Giấy (cũ) nhờ phá mật khẩu và thỏa thuận với Toán nếu ai sử dụng điện thoại thì phải đưa cho người kia 3 triệu đồng. Toán từ chối nên Trường đưa tiền cho đồng phạm.
Sau ít ngày thuê phá mật khẩu, Trường mang chiếc điện thoại iPhone 14 cướp giật được của chị N về quê tặng vợ nhân ngày sinh nhật và nói dối nguồn gốc món quà giá trị này...
Về phần bị hại, ngoài việc bị hai tên cướp chiếm đoạt chiếc điện thoại, chị N còn bị mất một bên trang sức đeo tai và bị ngã sắp mặt xuống đất, phải khâu vết thương, đồng thời phải điều trong nhiều ngày...
Sau khi sự việc xảy ra, chị Ngọc trình báo cơ quan công an và ngày 1-1-2025, Trần Văn Trường bị bắt khẩn cấp. Ngày 24-3-2025, Lê Kim Toán cũng tới cơ quan công an đầu thú.
Quá trình điều tra, giải quyết vụ án, Trường và đồng bọn thành khẩn khai nhận hành vi phạm tội nêu trên. Ngày 12-8 vừa qua, Tòa án nhân dân Khu vực 8 - Hà Nội đã lần lượt tuyên phạt Trần Văn Trường 30 tháng tù và Lê Kim Toán 24 tháng tù cùng về tội “Cướp giật tài sản”.
Tại phiên tòa phúc thẩm, trước yêu cầu đòi bồi thường 30 triệu đồng của chị N do bị tổn hại sức khỏe, bị cáo Trường đã chấp thuận. Bị cáo Toán có thêm tình tiết mới về gia cảnh.
Sau khi xem xét các kháng cáo, Tòa án nhân dân thành phố Hà Nội quyết định chuyển từ hình phạt tù sang cho hưởng án treo đối với Lê Kim Toán, giữ nguyên hình phạt tù đối với Trần Văn Trường, đồng thời ghi nhận thỏa thuận bồi thường giữa bị cáo và bị hại.