Hãy cứ cho đi

ANTĐ - Bà Lora không gia đình, cũng không có nhà cửa, bà sống lang thang trên đường phố cùng với những người vô gia cư khác đã nhiều năm nay. Ở tuổi 70, những cơn đau hành hạ, nhất là trong mùa đông buốt giá khiến bà khổ sở vô cùng. Đêm đó, bà sốt rất cao, bà run rẩy trong tấm chăn rách cố lê mình ra ngoài đường, bà muốn tới bệnh viện xin thuốc uống nếu không bà sẽ không chịu được đến ngày hôm sau.

Lết ra được ngoài đường, bà Lora lẩy bẩy dựa vào cây cột điện và vẫy xe nhưng chẳng chiếc xe nào dừng lại, thậm chí cả những người đi bộ qua nhìn thấy bà cũng vội tránh xa. Một chàng trai trẻ bước tới, bà Lora vội túm lấy tay cậu thều thào: “Xin cậu thương tình cứu giúp, tôi đau quá, cậu làm ơn cho tôi đi nhờ đến bệnh viện!”. Chàng trai với bộ mặt sầu não nói: “Xin lỗi cụ, ngày hôm nay với cháu đã dài lắm rồi. Cháu đang thất nghiệp, cả ngày lang thang, còn chưa ăn gì, cháu quá mệt mỏi rồi”. 

Bước vào chiếc xe cà tàng, mãi mới nổ máy được, chàng trai nghĩ: Mình đã trở nên ích kỷ và xấu xa từ bao giờ thế này? Và anh bước xuống, dìu bà Lora lên xe rồi lái đến bệnh viện. 

Tới nơi, chàng trai dìu bà Lora vào phòng cấp cứu rồi ra ngoài ngồi chờ. Bà Lora cảm ơn và nói anh về đi nhưng anh nghĩ lát ai đưa bà về nên quyết định ở lại. Vét những đồng xu cuối cùng, anh nhét nó vào máy bán hàng tự động đủ mua một gói bánh nhỏ. Mệt mỏi, anh nuốt vội miếng bánh rồi gục xuống ghế.

Khi ngẩng lên, chàng trai thấy một thanh niên đang nhìn anh cười, hỏi: “Không nhận ra mình à?”. Anh lắc đầu, người kia lại nói: “Năm ngoái chúng ta đã từng làm việc chung với nhau tại công trình ở ngoại thành, cậu nhớ chưa. Mình thì vẫn nhớ cậu, cậu rất chăm chỉ và khéo léo, bây giờ cậu làm gì rồi?”. Chàng trai nhận ra người quen, anh cho biết mình đang thất nghiệp, cuộc sống rất khó khăn. Người thanh niên kia kêu lên: “Ồ, chúng tôi đang làm một công trình rất lớn và đang thiếu người, nếu cậu chưa có việc gì thì lại về làm với chúng tôi nhé, bắt đầu luôn từ sáng mai, số điện thoại của tôi đây!”.

Người thanh niên kia đi rồi, chàng trai vẫn không tin nổi về những gì vừa đến với mình, nó như là một giấc mơ vậy.

Cuộc sống thật kỳ diệu, cuộc sống  mang tới cho bạn những điều bất ngờ và tuyệt vời vào những lúc bạn không ngờ nhất. Và cuộc sống cũng dạy cho chúng ta bài học rằng, đừng ngần ngại không được báo đáp hay sẽ gặp rắc rối, hãy mở rộng vòng tay với tấm lòng yêu thương, hãy cho đi đừng tính toán, và những điều tốt đẹp sẽ mỉm cười với bạn.